Fear prevents initiative
Phần này có vẻ không có gì đặc biệt, tuy nhiên có thể mấy điểm 'bình thường' này lại lý giải nhiều điều hay ho.
We have been considering the problem of fear. We saw that most of us are afraid,
and that fear prevents initiative because it makes us cling to people and to things
as a creeper clings to a tree. We cling to our parents, our husbands, our sons, our
daughters, our wives, and to our possessions. That is the outward form of fear.
Being inwardly afraid, we dread to stand alone. We may have a great many saris,
jewels or other property; but inwardly, psychologically, we are very poor. The
poorer we are inwardly, the more we try to enrich ourselves outwardly by
clinging to people, to position, to property.
When we are afraid, we cling not only to outward things, but also to inward
things such as tradition. To most old people, and to people who are inwardly
insufficient and empty, tradition matters a great deal. Have you noticed this
amongst your friends, parents and teachers? Have you noticed it in yourself? The
moment there is fear, inward fear, you try to cover it up with respectability, by
following a tradition; and so you lose initiative. Because you have no initiative
and are just following, tradition becomes very important—the tradition of what
people say, the tradition that has been handed down from the past, the tradition
that has no vitality, no zest in life because it is a mere repetition without any
meaning.
When one is afraid, there is always a tendency to imitate. Have you noticed
that? People who are afraid imitate others; they cling to tradition, to their parents,
to their wives, to their brothers, to their husbands. And imitation destroys
initiative. You know, when you draw or paint a tree, you do not imitate the tree,
you do not copy it exactly as it is, which would be mere photography. To be free
to paint a tree, or a flower, or a sunset, you have to feel what it conveys to you,
the significance, the meaning of it. This is very important—to try to convey the
significance of what you see and not merely copy it, for then you begin to
awaken the creative process. And for this there must be a free mind, a mind that
is not burdened with tradition, with imitation. But look at your own lives and the
lives about you, how traditional, how imitative they are!
You are obliged in some matters to be imitative; as in
...
Một số link về việc JK nghĩ gì trước một số cuộc xung đột vũ trang sau khi Ấn Độ độc lập.
https://books.google.com.vn/books?id=uZWYAAAAQBAJ&pg=PT359&lpg=PT359&dq=krishnamurti+on+pakistan+war&source=bl&ots=myyhHte-g6&sig=ACfU3U2-aQ_vwwb_uRJ7ojU8Cplg3Mbm_w&hl=en&sa=X&ved=2ahUKEwjRy4DWlYrjAhXUFYgKHYnqBw4Q6AEwDnoECAgQAQ#v=onepage&q=krishnamurti%20on%20pakistan%20war&f=true
https://jkrishnamurtiongkhong.com/why-arent-you-more-practical-and-less-abstract-j-krishnamurti/
https://www.quora.com/Is-J-Krishnamurtis-philosophy-applicable
https://www.indiatoday.in/magazine/special-report/story/19811130-unless-there-is-a-transformation-inside-me-the-world-cannot-change-jiddu-krishnamurti-773489-2013-10-26
https://en.wikipedia.org/wiki/1984_anti-Sikh_riots
Ông thần nào dịch JK là "ông không" hay họ lấy tên dịch giả là vậy ? Không thích từ này chút nào, chả gần gũi dễ hiểu càng làm người đọc xa lánh.
Xưa không nhớ rõ có một ông ở Huế dịch JK khá nhiều, cả một ông bên Đức không nhớ tên nhưng hầu hết sách dịch JK từ ông này thì phải. Mấy ông dịch kiểu gì ngang quá. Nhiều bài báo gán ngay cái danh "đạo sư" cho JK.
Thiết nghĩ dịch sang tiếng Việt khá khó, nên chú trọng tối đa hoá tính chính xác, dễ hiểu rồi đến hay ho... Nguyên bản tiếng Anh tôi cũng nhiều chỗ cần bàn luận nghiên khảo nhưng quan trọng nhất vẫn là truyền đạt đúng ý tứ của JK. Lười, tìm kiếm sự thoải mái an tâm có là hành vi thường thấy của con người (VN nói riêng) nhưng chưa chắc là bản chất vì con người liên tục thay đổi. Việc xuất bản, dựng phim, viết mẩu chuyện ngắn để truyền tải JK là một ý tưởng hay. Mọi người dễ tiếp thu sự nhẹ nhàng. Thời đại internet, tràn ngập thông tin, để người đọc hiểu nội dung, grab thông tin mới trong vòng vài giây không hề dễ.
Nếu tư tưởng của JK là tốt vậy tại sao nó không phổ biển ? Đương nhiên theo duy vật (thực tế/thực dụng) thì nhiêu khi cái mới, tốt cần thời gian để phát triển. Tư tưởng không phù hợp sẽ bị đào thải. Tư tưởng, chủ nghĩa xấu vẫn có thể phát triển cho đến khi nó không còn phù hợp nữa, khi nó lòi ra cái hạn chế hoặc nó tiến hóa lên dạng mới. Kiểu quy luật lượng chất. Nói về sức sống tự nhiên thì ốc bươu vàng, rùa tai đỏ cá rô phi hay redclaw clawfish khỏe hơn ốc nhồi ... Quả đúng như vậy thì có lẽ chúng ta lại quay về với duy vật, khoa học thực nghiệm ?
Tuy khô khan, hơi tàn nhẫn nhưng đúng sát với sự thật ? JK không đối lập với khoa học, tư tưởng của ông chủ yếu hướng dẫn mọi người tự học cho họ. Nói vòng vo là để thấy sự băn khoăn khi muốn 'truyền bá' tư tưởng JK, hay thậm chí dedicated cho nó.
Phần này có vẻ không có gì đặc biệt, tuy nhiên có thể mấy điểm 'bình thường' này lại lý giải nhiều điều hay ho.
We have been considering the problem of fear. We saw that most of us are afraid,
and that fear prevents initiative because it makes us cling to people and to things
as a creeper clings to a tree. We cling to our parents, our husbands, our sons, our
daughters, our wives, and to our possessions. That is the outward form of fear.
Being inwardly afraid, we dread to stand alone. We may have a great many saris,
jewels or other property; but inwardly, psychologically, we are very poor. The
poorer we are inwardly, the more we try to enrich ourselves outwardly by
clinging to people, to position, to property.
When we are afraid, we cling not only to outward things, but also to inward
things such as tradition. To most old people, and to people who are inwardly
insufficient and empty, tradition matters a great deal. Have you noticed this
amongst your friends, parents and teachers? Have you noticed it in yourself? The
moment there is fear, inward fear, you try to cover it up with respectability, by
following a tradition; and so you lose initiative. Because you have no initiative
and are just following, tradition becomes very important—the tradition of what
people say, the tradition that has been handed down from the past, the tradition
that has no vitality, no zest in life because it is a mere repetition without any
meaning.
When one is afraid, there is always a tendency to imitate. Have you noticed
that? People who are afraid imitate others; they cling to tradition, to their parents,
to their wives, to their brothers, to their husbands. And imitation destroys
initiative. You know, when you draw or paint a tree, you do not imitate the tree,
you do not copy it exactly as it is, which would be mere photography. To be free
to paint a tree, or a flower, or a sunset, you have to feel what it conveys to you,
the significance, the meaning of it. This is very important—to try to convey the
significance of what you see and not merely copy it, for then you begin to
awaken the creative process. And for this there must be a free mind, a mind that
is not burdened with tradition, with imitation. But look at your own lives and the
lives about you, how traditional, how imitative they are!
You are obliged in some matters to be imitative; as in
...
Một số link về việc JK nghĩ gì trước một số cuộc xung đột vũ trang sau khi Ấn Độ độc lập.
https://books.google.com.vn/books?id=uZWYAAAAQBAJ&pg=PT359&lpg=PT359&dq=krishnamurti+on+pakistan+war&source=bl&ots=myyhHte-g6&sig=ACfU3U2-aQ_vwwb_uRJ7ojU8Cplg3Mbm_w&hl=en&sa=X&ved=2ahUKEwjRy4DWlYrjAhXUFYgKHYnqBw4Q6AEwDnoECAgQAQ#v=onepage&q=krishnamurti%20on%20pakistan%20war&f=true
https://jkrishnamurtiongkhong.com/why-arent-you-more-practical-and-less-abstract-j-krishnamurti/
https://www.quora.com/Is-J-Krishnamurtis-philosophy-applicable
https://www.indiatoday.in/magazine/special-report/story/19811130-unless-there-is-a-transformation-inside-me-the-world-cannot-change-jiddu-krishnamurti-773489-2013-10-26
https://en.wikipedia.org/wiki/1984_anti-Sikh_riots
Ông thần nào dịch JK là "ông không" hay họ lấy tên dịch giả là vậy ? Không thích từ này chút nào, chả gần gũi dễ hiểu càng làm người đọc xa lánh.
Xưa không nhớ rõ có một ông ở Huế dịch JK khá nhiều, cả một ông bên Đức không nhớ tên nhưng hầu hết sách dịch JK từ ông này thì phải. Mấy ông dịch kiểu gì ngang quá. Nhiều bài báo gán ngay cái danh "đạo sư" cho JK.
Thiết nghĩ dịch sang tiếng Việt khá khó, nên chú trọng tối đa hoá tính chính xác, dễ hiểu rồi đến hay ho... Nguyên bản tiếng Anh tôi cũng nhiều chỗ cần bàn luận nghiên khảo nhưng quan trọng nhất vẫn là truyền đạt đúng ý tứ của JK. Lười, tìm kiếm sự thoải mái an tâm có là hành vi thường thấy của con người (VN nói riêng) nhưng chưa chắc là bản chất vì con người liên tục thay đổi. Việc xuất bản, dựng phim, viết mẩu chuyện ngắn để truyền tải JK là một ý tưởng hay. Mọi người dễ tiếp thu sự nhẹ nhàng. Thời đại internet, tràn ngập thông tin, để người đọc hiểu nội dung, grab thông tin mới trong vòng vài giây không hề dễ.
Nếu tư tưởng của JK là tốt vậy tại sao nó không phổ biển ? Đương nhiên theo duy vật (thực tế/thực dụng) thì nhiêu khi cái mới, tốt cần thời gian để phát triển. Tư tưởng không phù hợp sẽ bị đào thải. Tư tưởng, chủ nghĩa xấu vẫn có thể phát triển cho đến khi nó không còn phù hợp nữa, khi nó lòi ra cái hạn chế hoặc nó tiến hóa lên dạng mới. Kiểu quy luật lượng chất. Nói về sức sống tự nhiên thì ốc bươu vàng, rùa tai đỏ cá rô phi hay redclaw clawfish khỏe hơn ốc nhồi ... Quả đúng như vậy thì có lẽ chúng ta lại quay về với duy vật, khoa học thực nghiệm ?
Tuy khô khan, hơi tàn nhẫn nhưng đúng sát với sự thật ? JK không đối lập với khoa học, tư tưởng của ông chủ yếu hướng dẫn mọi người tự học cho họ. Nói vòng vo là để thấy sự băn khoăn khi muốn 'truyền bá' tư tưởng JK, hay thậm chí dedicated cho nó.
Comments
Post a Comment